Bản dịch của từ East trong tiếng Việt
East

East(Noun Uncountable)
Phía Đông, miền Đông.
East, East.
East(Adjective)
East(Noun)
Hướng về điểm của đường chân trời nơi mặt trời mọc ở điểm phân, ở phía bên phải của một người hướng về phía bắc hoặc điểm trên chính đường chân trời.
The direction towards the point of the horizon where the sun rises at the equinoxes, on the right-hand side of a person facing north, or the point on the horizon itself.
Dạng danh từ của East (Noun)
| Singular | Plural |
|---|---|
East | - |
East(Adverb)
Đến hoặc hướng về phía đông.
To or towards the east.
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
Từ "east" trong tiếng Anh chỉ hướng phương Đông, một trong bốn hướng chính và thường liên quan đến mặt trời mọc. Trong tiếng Anh Mỹ và Anh, từ này được sử dụng tương tự và không có sự khác biệt đáng kể về mặt phát âm hay nghĩa. Tuy nhiên, trong ngữ cảnh văn hóa, "east" có thể ám chỉ đến những vùng đất và nền văn minh khác nhau, ví dụ như "Far East" để nói về các nước châu Á.
Từ "east" xuất phát từ tiếng Gothic "austrō", có nghĩa là "nơi mặt trời nổi lên", và có mối liên hệ với từ gốc La Tinh "aurora", nghĩa là "bình minh". Qua các ngôn ngữ Germanic và Celtic, ý nghĩa của từ đã phát triển để chỉ phương hướng mà mặt trời mọc. Ngày nay, từ "east" không chỉ ám chỉ về phương hướng địa lý, mà còn mang ý nghĩa văn hóa và lịch sử liên quan đến các nền văn minh phương Đông.
Từ "east" xuất hiện với tần suất đáng kể trong bốn thành phần của kỳ thi IELTS, bao gồm Nghe, Nói, Đọc và Viết. Trong Nghe và Đọc, từ này thường liên quan đến địa lý và hướng đi, trong khi trong Nói và Viết, người học thường sử dụng để mô tả vị trí hoặc khu vực. Ngoài ra, "east" còn được sử dụng phổ biến để chỉ các nền văn hóa hoặc quốc gia ở phương Đông trong bối cảnh toàn cầu hóa và nghiên cứu văn hóa.
Họ từ
Từ "east" trong tiếng Anh chỉ hướng phương Đông, một trong bốn hướng chính và thường liên quan đến mặt trời mọc. Trong tiếng Anh Mỹ và Anh, từ này được sử dụng tương tự và không có sự khác biệt đáng kể về mặt phát âm hay nghĩa. Tuy nhiên, trong ngữ cảnh văn hóa, "east" có thể ám chỉ đến những vùng đất và nền văn minh khác nhau, ví dụ như "Far East" để nói về các nước châu Á.
Từ "east" xuất phát từ tiếng Gothic "austrō", có nghĩa là "nơi mặt trời nổi lên", và có mối liên hệ với từ gốc La Tinh "aurora", nghĩa là "bình minh". Qua các ngôn ngữ Germanic và Celtic, ý nghĩa của từ đã phát triển để chỉ phương hướng mà mặt trời mọc. Ngày nay, từ "east" không chỉ ám chỉ về phương hướng địa lý, mà còn mang ý nghĩa văn hóa và lịch sử liên quan đến các nền văn minh phương Đông.
Từ "east" xuất hiện với tần suất đáng kể trong bốn thành phần của kỳ thi IELTS, bao gồm Nghe, Nói, Đọc và Viết. Trong Nghe và Đọc, từ này thường liên quan đến địa lý và hướng đi, trong khi trong Nói và Viết, người học thường sử dụng để mô tả vị trí hoặc khu vực. Ngoài ra, "east" còn được sử dụng phổ biến để chỉ các nền văn hóa hoặc quốc gia ở phương Đông trong bối cảnh toàn cầu hóa và nghiên cứu văn hóa.
