Bản dịch của từ Sophistication trong tiếng Việt
Sophistication

Sophistication(Noun)
Chất lượng của sự tinh tế.
The quality of being sophisticated.
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
"Sophistication" là một danh từ chỉ sự tinh vi, phức tạp và sâu sắc trong cách diễn đạt, tư duy hoặc hành vi. Từ này thường gợi nhắc đến sự hiểu biết cao, sự tinh tế và khả năng tiêu chuẩn cao trong văn hóa, nghệ thuật hoặc phong cách sống. Trong tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ, từ này được sử dụng giống nhau và không có sự khác biệt rõ rệt về nghĩa. Tuy nhiên, cách phát âm có thể thay đổi một chút giữa hai biến thể này, với nhấn âm thường ở âm tiết thứ hai trong tiếng Anh Mỹ.
Từ "sophistication" có nguồn gốc từ tiếng Latin "sophisticatio", nghĩa là "sự tinh vi" hay "sự khéo léo", bắt nguồn từ "sophisticus", có nghĩa là "tinh tế" hoặc "khôn ngoan". Trong lịch sử, thuật ngữ này thường được liên kết với các triết gia và nhà lý luận sử dụng sự tinh vi trong lập luận, dẫn đến cả nghĩa tích cực và tiêu cực. Ngày nay, "sophistication" dùng để chỉ sự phức tạp và tinh tế trong tính cách, thiết kế hoặc tư duy, phản ánh sự phát triển của sự hiểu biết và thẩm mỹ.
Từ "sophistication" xuất hiện với tần suất vừa phải trong các thành phần của kỳ thi IELTS, chủ yếu trong lĩnh vực viết và nói, nơi cần diễn đạt ý tưởng phức tạp và tinh tế. Trong bối cảnh học thuật, nó thường liên quan đến các khái niệm như sự tinh vi, phát triển hoặc độ phức tạp trong lý thuyết và nghiên cứu. Ngoài ra, từ này thường xuất hiện trong các cuộc thảo luận về văn hóa, nghệ thuật, và công nghệ, phản ánh sự tiến bộ và chiều sâu trong tư duy hoặc sản phẩm.
Họ từ
"Sophistication" là một danh từ chỉ sự tinh vi, phức tạp và sâu sắc trong cách diễn đạt, tư duy hoặc hành vi. Từ này thường gợi nhắc đến sự hiểu biết cao, sự tinh tế và khả năng tiêu chuẩn cao trong văn hóa, nghệ thuật hoặc phong cách sống. Trong tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ, từ này được sử dụng giống nhau và không có sự khác biệt rõ rệt về nghĩa. Tuy nhiên, cách phát âm có thể thay đổi một chút giữa hai biến thể này, với nhấn âm thường ở âm tiết thứ hai trong tiếng Anh Mỹ.
Từ "sophistication" có nguồn gốc từ tiếng Latin "sophisticatio", nghĩa là "sự tinh vi" hay "sự khéo léo", bắt nguồn từ "sophisticus", có nghĩa là "tinh tế" hoặc "khôn ngoan". Trong lịch sử, thuật ngữ này thường được liên kết với các triết gia và nhà lý luận sử dụng sự tinh vi trong lập luận, dẫn đến cả nghĩa tích cực và tiêu cực. Ngày nay, "sophistication" dùng để chỉ sự phức tạp và tinh tế trong tính cách, thiết kế hoặc tư duy, phản ánh sự phát triển của sự hiểu biết và thẩm mỹ.
Từ "sophistication" xuất hiện với tần suất vừa phải trong các thành phần của kỳ thi IELTS, chủ yếu trong lĩnh vực viết và nói, nơi cần diễn đạt ý tưởng phức tạp và tinh tế. Trong bối cảnh học thuật, nó thường liên quan đến các khái niệm như sự tinh vi, phát triển hoặc độ phức tạp trong lý thuyết và nghiên cứu. Ngoài ra, từ này thường xuất hiện trong các cuộc thảo luận về văn hóa, nghệ thuật, và công nghệ, phản ánh sự tiến bộ và chiều sâu trong tư duy hoặc sản phẩm.
