Bản dịch của từ Inaudible trong tiếng Việt
Inaudible

Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
Từ "inaudible" có nghĩa là không thể nghe thấy hoặc âm thanh rất nhỏ đến mức không thể nhận ra. Trong tiếng Anh, từ này được sử dụng để miêu tả tình trạng âm thanh hoặc giọng nói không đủ lớn để được lắng nghe. Cả tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ đều sử dụng từ này với cùng một nghĩa, nhưng có thể có sự khác biệt nhỏ trong cách phát âm, với trọng âm thường rơi vào âm tiết thứ hai trong tiếng Anh Anh và có thể chuyển sang âm tiết thứ nhất trong tiếng Anh Mỹ.
Từ "inaudible" có nguồn gốc từ tiếng Latin, được hình thành từ tiền tố "in-" có nghĩa là "không" và động từ "audire", nghĩa là "nghe". Từ này lần đầu tiên xuất hiện trong tiếng Anh vào thế kỷ 14, mang ý nghĩa chỉ điều gì đó không thể nghe thấy được. Kết hợp các thành phần này, "inaudible" chỉ trạng thái không phát ra âm thanh đủ lớn để có thể được nghe, phản ánh một khía cạnh quan trọng trong ngôn ngữ liên quan đến sự truyền tải âm thanh.
Từ "inaudible" có tần suất sử dụng tương đối thấp trong bốn thành phần của IELTS, đặc biệt là trong Listening và Speaking, nơi mà việc diễn đạt rõ ràng rất quan trọng. Tuy nhiên, nó có thể xuất hiện trong các ngữ cảnh học thuật hoặc khi bàn luận về truyền thông, âm thanh hoặc công nghệ. Trong các tình huống như phỏng vấn hoặc thuyết trình, từ này thường được dùng để chỉ âm thanh không thể nghe thấy hoặc không đủ lớn để tiếp nhận.
Họ từ
Từ "inaudible" có nghĩa là không thể nghe thấy hoặc âm thanh rất nhỏ đến mức không thể nhận ra. Trong tiếng Anh, từ này được sử dụng để miêu tả tình trạng âm thanh hoặc giọng nói không đủ lớn để được lắng nghe. Cả tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ đều sử dụng từ này với cùng một nghĩa, nhưng có thể có sự khác biệt nhỏ trong cách phát âm, với trọng âm thường rơi vào âm tiết thứ hai trong tiếng Anh Anh và có thể chuyển sang âm tiết thứ nhất trong tiếng Anh Mỹ.
Từ "inaudible" có nguồn gốc từ tiếng Latin, được hình thành từ tiền tố "in-" có nghĩa là "không" và động từ "audire", nghĩa là "nghe". Từ này lần đầu tiên xuất hiện trong tiếng Anh vào thế kỷ 14, mang ý nghĩa chỉ điều gì đó không thể nghe thấy được. Kết hợp các thành phần này, "inaudible" chỉ trạng thái không phát ra âm thanh đủ lớn để có thể được nghe, phản ánh một khía cạnh quan trọng trong ngôn ngữ liên quan đến sự truyền tải âm thanh.
Từ "inaudible" có tần suất sử dụng tương đối thấp trong bốn thành phần của IELTS, đặc biệt là trong Listening và Speaking, nơi mà việc diễn đạt rõ ràng rất quan trọng. Tuy nhiên, nó có thể xuất hiện trong các ngữ cảnh học thuật hoặc khi bàn luận về truyền thông, âm thanh hoặc công nghệ. Trong các tình huống như phỏng vấn hoặc thuyết trình, từ này thường được dùng để chỉ âm thanh không thể nghe thấy hoặc không đủ lớn để tiếp nhận.
