Bản dịch của từ Palaeoethnobotany trong tiếng Việt
Palaeoethnobotany

Palaeoethnobotany (Noun)
Một nhánh của thực vật dân tộc học nghiên cứu về mặt khảo cổ học những tàn tích của thực vật được con người trồng hoặc sử dụng.
The branch of ethnobotany that deals archaeologically with the remains of plants cultivated or used by human beings.
Palaeoethnobotany reveals ancient farming practices in the Indus Valley civilization.
Palaeoethnobotany tiết lộ các phương pháp canh tác cổ xưa ở nền văn minh Ấn Độ.
Palaeoethnobotany does not focus on modern agricultural techniques or technologies.
Palaeoethnobotany không tập trung vào các kỹ thuật hoặc công nghệ nông nghiệp hiện đại.
What discoveries did palaeoethnobotany make about ancient Egyptian crops?
Palaeoethnobotany đã phát hiện điều gì về cây trồng cổ đại của Ai Cập?
Palaeoethnobotany (thực vật học cổ) là lĩnh vực nghiên cứu mối quan hệ giữa người và thực vật trong bối cảnh khảo cổ học, thông qua phân tích di tích thực vật được bảo tồn trong các tầng đất cổ. Thuật ngữ này tuy thuộc về Anh ngữ, phát âm trong cả Anh và Mỹ tương tự, nhưng cách sử dụng và viết có thể khác nhau. Ở Anh, thuật ngữ đôi khi được viết là palaeo-ethnobotany, nhấn mạnh vào sự liên kết giữa các lĩnh vực nghiên cứu, trong khi Mỹ thường sử dụng phiên bản không có dấu gạch ngang.
Từ "palaeoethnobotany" có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp cổ đại, bao gồm "palaeo" (cổ xưa), "ethno" (dân tộc) và "botany" (thực vật học). Thuật ngữ này được sử dụng để chỉ nghiên cứu về mối quan hệ giữa người cổ đại và thực vật trong bối cảnh văn hóa. Ngành này xuất hiện vào thế kỷ 20, với mục tiêu làm sáng tỏ các thực hành nông nghiệp, chế độ ăn uống và các yếu tố môi trường mà các nền văn minh cổ đã tương tác. Mối liên hệ này giúp hiểu rõ hơn về sự phát triển của xã hội nhân loại thông qua sự tác động của thực vật.
Thuật ngữ "palaeoethnobotany" ít được sử dụng trong các thành phần của kỳ thi IELTS, chủ yếu xuất hiện trong bối cảnh nghiên cứu học thuật liên quan đến khảo cổ học và thực vật học. Từ này thường liên quan đến việc nghiên cứu mối quan hệ giữa con người cổ đại và môi trường thực vật của họ, thường trong các tình huống như phân tích di tích thực vật trong các di chỉ khảo cổ. Trong ngữ cảnh rộng hơn, nó cũng liên quan đến các lĩnh vực nghiên cứu như sinh thái học và phát triển văn hóa.