Bản dịch của từ Postulatum trong tiếng Việt
Postulatum

Postulatum(Noun)
Một mệnh đề được mặc nhiên công nhận; = "định đề".
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Từ "postulatum" là một thuật ngữ trong lĩnh vực toán học và triết học, dùng để chỉ một giả thuyết hoặc nguyên tắc được đưa ra và chấp nhận làm cơ sở cho một lý thuyết hoặc lý luận nào đó. Trong tiếng Anh, từ này có thể được ghi nhận ít phổ biến hơn trong các tài liệu chuyên ngành. Không có sự khác biệt rõ ràng giữa Anh và Mỹ trong cách sử dụng, tuy nhiên cách phát âm có thể khác nhau nhẹ, thông thường từ này được phát âm là /ˌpɒstjʊˈleɪtəm/ trong tiếng Anh Anh và /ˈpɑːstjuleɪtəm/ trong tiếng Anh Mỹ.
Từ "postulatum" có nguồn gốc từ động từ Latin "postulare", có nghĩa là "yêu cầu" hoặc "đòi hỏi". Trong triết học và toán học, "postulatum" chỉ một giả định hoặc một nguyên tắc cơ bản được xem là đúng mà không cần chứng minh. Thuật ngữ này đã được sử dụng từ thời cổ đại, đặc biệt trong các tác phẩm của Euclid. Ý nghĩa hiện tại của nó vẫn giữ nguyên trọng tâm về yêu cầu hoặc giả định trong quá trình lý luận và chứng minh khoa học.
Từ "postulatum" ít được sử dụng trong các bài thi IELTS, do nó thuộc về ngữ cảnh học thuật chuyên sâu, đặc biệt trong lĩnh vực toán học và triết học. Trong bốn thành phần của IELTS, từ này khá hiếm gặp, chủ yếu có thể xuất hiện trong phần viết hoặc nói, khi thảo luận về lý thuyết hoặc giả thuyết. Trong các ngữ cảnh khác, "postulatum" thường được dùng để chỉ một giả thuyết hay nguyên tắc cơ bản trong các luận cứ khoa học hoặc triết lý.
Từ "postulatum" là một thuật ngữ trong lĩnh vực toán học và triết học, dùng để chỉ một giả thuyết hoặc nguyên tắc được đưa ra và chấp nhận làm cơ sở cho một lý thuyết hoặc lý luận nào đó. Trong tiếng Anh, từ này có thể được ghi nhận ít phổ biến hơn trong các tài liệu chuyên ngành. Không có sự khác biệt rõ ràng giữa Anh và Mỹ trong cách sử dụng, tuy nhiên cách phát âm có thể khác nhau nhẹ, thông thường từ này được phát âm là /ˌpɒstjʊˈleɪtəm/ trong tiếng Anh Anh và /ˈpɑːstjuleɪtəm/ trong tiếng Anh Mỹ.
Từ "postulatum" có nguồn gốc từ động từ Latin "postulare", có nghĩa là "yêu cầu" hoặc "đòi hỏi". Trong triết học và toán học, "postulatum" chỉ một giả định hoặc một nguyên tắc cơ bản được xem là đúng mà không cần chứng minh. Thuật ngữ này đã được sử dụng từ thời cổ đại, đặc biệt trong các tác phẩm của Euclid. Ý nghĩa hiện tại của nó vẫn giữ nguyên trọng tâm về yêu cầu hoặc giả định trong quá trình lý luận và chứng minh khoa học.
Từ "postulatum" ít được sử dụng trong các bài thi IELTS, do nó thuộc về ngữ cảnh học thuật chuyên sâu, đặc biệt trong lĩnh vực toán học và triết học. Trong bốn thành phần của IELTS, từ này khá hiếm gặp, chủ yếu có thể xuất hiện trong phần viết hoặc nói, khi thảo luận về lý thuyết hoặc giả thuyết. Trong các ngữ cảnh khác, "postulatum" thường được dùng để chỉ một giả thuyết hay nguyên tắc cơ bản trong các luận cứ khoa học hoặc triết lý.
