Bản dịch của từ Onomatopoeic trong tiếng Việt
Onomatopoeic

Onomatopoeic(Adjective)
Của hoặc liên quan đến từ tượng thanh.
Of or relating to onomatopoeia.
Có tính chất tượng thanh.
Having the property of onomatopoeia.
Dạng tính từ của Onomatopoeic (Adjective)
| Nguyên mẫu | So sánh hơn | So sánh nhất |
|---|---|---|
Onomatopoeic Onomatopoeic | - | - |
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
Từ "onomatopoeic" (được dịch là "từ bắt âm") chỉ các từ mô phỏng âm thanh tự nhiên hoặc hiện tượng xảy ra trong thế giới thực, ví dụ như "rương" hay "vù vù". Trong tiếng Anh, không có sự khác biệt rõ rệt giữa Anh và Mỹ về cách sử dụng từ này, tuy nhiên, một số từ bắt âm có thể có cách phát âm hoặc viết khác. Chẳng hạn, "bang" (nghiêng) có thể dùng trong tình huống khác nhau trong từng biến thể nhưng đều mang nghĩa chung là sự mô phỏng âm thanh.
Từ "onomatopoeic" có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp, xuất phát từ "onomatopoiia", có nghĩa là "tạo ra tên gọi". Từ này được hình thành từ "onoma" (tên) và "poiein" (tạo ra), phản ánh khả năng của từ ngữ trong việc mô phỏng âm thanh tự nhiên. Được sử dụng từ thế kỷ 16, nghĩa của từ này gắn liền với hiện tượng ngữ âm, nơi âm thanh của từ tương ứng với ý nghĩa của nó, như tiếng kêu của động vật hay âm thanh trong tự nhiên.
Từ "onomatopoeic" là một thuật ngữ ít gặp trong bốn thành phần của IELTS (Nghe, Nói, Đọc, Viết), với tần suất sử dụng chủ yếu trong bối cảnh học thuật hoặc phân tích ngôn ngữ. Thuật ngữ này thường xuất hiện trong các bài viết và thảo luận về ngữ âm, thơ ca, hoặc văn học, nơi việc mô tả âm thanh và hình ảnh được coi trọng. Trong các tình huống giao tiếp hàng ngày, từ này không phổ biến và có thể chỉ được sử dụng bởi những người có kiến thức chuyên môn về ngôn ngữ.
Họ từ
Từ "onomatopoeic" (được dịch là "từ bắt âm") chỉ các từ mô phỏng âm thanh tự nhiên hoặc hiện tượng xảy ra trong thế giới thực, ví dụ như "rương" hay "vù vù". Trong tiếng Anh, không có sự khác biệt rõ rệt giữa Anh và Mỹ về cách sử dụng từ này, tuy nhiên, một số từ bắt âm có thể có cách phát âm hoặc viết khác. Chẳng hạn, "bang" (nghiêng) có thể dùng trong tình huống khác nhau trong từng biến thể nhưng đều mang nghĩa chung là sự mô phỏng âm thanh.
Từ "onomatopoeic" có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp, xuất phát từ "onomatopoiia", có nghĩa là "tạo ra tên gọi". Từ này được hình thành từ "onoma" (tên) và "poiein" (tạo ra), phản ánh khả năng của từ ngữ trong việc mô phỏng âm thanh tự nhiên. Được sử dụng từ thế kỷ 16, nghĩa của từ này gắn liền với hiện tượng ngữ âm, nơi âm thanh của từ tương ứng với ý nghĩa của nó, như tiếng kêu của động vật hay âm thanh trong tự nhiên.
Từ "onomatopoeic" là một thuật ngữ ít gặp trong bốn thành phần của IELTS (Nghe, Nói, Đọc, Viết), với tần suất sử dụng chủ yếu trong bối cảnh học thuật hoặc phân tích ngôn ngữ. Thuật ngữ này thường xuất hiện trong các bài viết và thảo luận về ngữ âm, thơ ca, hoặc văn học, nơi việc mô tả âm thanh và hình ảnh được coi trọng. Trong các tình huống giao tiếp hàng ngày, từ này không phổ biến và có thể chỉ được sử dụng bởi những người có kiến thức chuyên môn về ngôn ngữ.
