Bản dịch của từ Uncommon trong tiếng Việt
Uncommon

Uncommon(Adverb)
Đáng chú ý.
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
Từ "uncommon" là một tính từ trong tiếng Anh, có nghĩa là "không phổ biến" hoặc "hiếm gặp". Từ này thường được sử dụng để mô tả những sự vật, hiện tượng hoặc hành vi không thường xuất hiện trong ngữ cảnh hàng ngày. Trong tiếng Anh Anh (British English) và tiếng Anh Mỹ (American English), từ "uncommon" được sử dụng giống nhau, không có sự khác biệt đáng kể về phát âm hay hình thức viết. Tuy nhiên, trong một số ngữ cảnh, "uncommon" có thể mang sắc thái khác nhau tùy theo văn phong hoặc lĩnh vực chuyên môn.
Từ "uncommon" bắt nguồn từ tiền tố "un-" trong tiếng Anh, có nguồn gốc từ tiếng Bắc Âu cổ, mang ý nghĩa phủ định, và từ "common" xuất phát từ tiếng Latin "communis", nghĩa là chung, phổ biến. Lịch sử sử dụng từ này đã phản ánh sự đối lập với những điều phổ biến, cho thấy nội dung của nó liên quan đến những thứ hiếm hoi hoặc ít gặp. Ngày nay, "uncommon" được sử dụng để chỉ những điều không thường thấy trong xã hội hoặc văn hóa.
Từ "uncommon" thường xuất hiện với tần suất tương đối thấp trong bốn thành phần của IELTS, đặc biệt là trong phần Nghe và Nói. Trong các bài viết học thuật, từ này có thể được sử dụng để miêu tả hiện tượng, sự kiện hoặc các đối tượng không phổ biến trong lĩnh vực nghiên cứu. Từ "uncommon" thường được áp dụng trong các ngữ cảnh như thống kê, nghiên cứu xã hội hoặc trong các phân tích khoa học, nhằm nhấn mạnh đặc điểm hoặc tính chất hiếm gặp của một sự việc nào đó.
Họ từ
Từ "uncommon" là một tính từ trong tiếng Anh, có nghĩa là "không phổ biến" hoặc "hiếm gặp". Từ này thường được sử dụng để mô tả những sự vật, hiện tượng hoặc hành vi không thường xuất hiện trong ngữ cảnh hàng ngày. Trong tiếng Anh Anh (British English) và tiếng Anh Mỹ (American English), từ "uncommon" được sử dụng giống nhau, không có sự khác biệt đáng kể về phát âm hay hình thức viết. Tuy nhiên, trong một số ngữ cảnh, "uncommon" có thể mang sắc thái khác nhau tùy theo văn phong hoặc lĩnh vực chuyên môn.
Từ "uncommon" bắt nguồn từ tiền tố "un-" trong tiếng Anh, có nguồn gốc từ tiếng Bắc Âu cổ, mang ý nghĩa phủ định, và từ "common" xuất phát từ tiếng Latin "communis", nghĩa là chung, phổ biến. Lịch sử sử dụng từ này đã phản ánh sự đối lập với những điều phổ biến, cho thấy nội dung của nó liên quan đến những thứ hiếm hoi hoặc ít gặp. Ngày nay, "uncommon" được sử dụng để chỉ những điều không thường thấy trong xã hội hoặc văn hóa.
Từ "uncommon" thường xuất hiện với tần suất tương đối thấp trong bốn thành phần của IELTS, đặc biệt là trong phần Nghe và Nói. Trong các bài viết học thuật, từ này có thể được sử dụng để miêu tả hiện tượng, sự kiện hoặc các đối tượng không phổ biến trong lĩnh vực nghiên cứu. Từ "uncommon" thường được áp dụng trong các ngữ cảnh như thống kê, nghiên cứu xã hội hoặc trong các phân tích khoa học, nhằm nhấn mạnh đặc điểm hoặc tính chất hiếm gặp của một sự việc nào đó.
