Bản dịch của từ Monologuing trong tiếng Việt
Monologuing

Monologuing(Adjective)
Monologuing(Noun)
Hành động nói độc thoại hoặc độc thoại.
The action of speaking in monologue or delivering a monologue.
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
"Monologuing" là danh từ chỉ hành động nói một cách liên tục và đơn điểm, thường diễn ra trong các tác phẩm nghệ thuật hoặc biểu diễn. Từ này xuất phát từ tiếng Hy Lạp "monologos", có nghĩa là "nói một mình". Trong tiếng Anh, không có sự khác biệt đáng kể giữa Anh - Mỹ về cách viết hoặc phát âm, nhưng trong văn hóa, "monologuing" thường được sử dụng để chỉ những đoạn độc thoại có chiều sâu, thể hiện tâm trạng hoặc suy nghĩ của nhân vật.
Từ "monologuing" bắt nguồn từ tiếng Latin "monologus", từ "mono-" có nghĩa là "đơn" và "logos" có nghĩa là "lời nói" hoặc "diễn thuyết". Khái niệm này đã được sử dụng trong nghệ thuật kịch và văn học để chỉ việc một nhân vật nói một cách độc thoại, không có sự tương tác từ người khác. Trong lịch sử, nó thường được kết nối với việc thể hiện cảm xúc sâu sắc hoặc suy tư nội tâm, phản ánh cách mà ngôn ngữ đơn lẻ có thể truyền tải tư tưởng và cảm xúc phức tạp, dẫn đến việc sử dụng hiện nay để chỉ người nói một cách thao thao bất tuyệt.
Từ "monologuing" ít xuất hiện trong các phần của IELTS, chủ yếu nằm trong phần Listening và Speaking khi thảo luận về hình thức giao tiếp. Trong ngữ cảnh rộng hơn, từ này thường được sử dụng để chỉ hành động một người nói liên tục mà không chủ động lắng nghe phản hồi từ người khác, thường thấy trong các tình huống như diễn xuất, tranh luận hay thuyết trình. Sự phổ biến của từ này trong các tình huống kịch nghệ và giao tiếp công cộng đảm bảo rằng nó có thể được hiểu và ứng dụng trong các ngữ cảnh xã hội đa dạng.
"Monologuing" là danh từ chỉ hành động nói một cách liên tục và đơn điểm, thường diễn ra trong các tác phẩm nghệ thuật hoặc biểu diễn. Từ này xuất phát từ tiếng Hy Lạp "monologos", có nghĩa là "nói một mình". Trong tiếng Anh, không có sự khác biệt đáng kể giữa Anh - Mỹ về cách viết hoặc phát âm, nhưng trong văn hóa, "monologuing" thường được sử dụng để chỉ những đoạn độc thoại có chiều sâu, thể hiện tâm trạng hoặc suy nghĩ của nhân vật.
Từ "monologuing" bắt nguồn từ tiếng Latin "monologus", từ "mono-" có nghĩa là "đơn" và "logos" có nghĩa là "lời nói" hoặc "diễn thuyết". Khái niệm này đã được sử dụng trong nghệ thuật kịch và văn học để chỉ việc một nhân vật nói một cách độc thoại, không có sự tương tác từ người khác. Trong lịch sử, nó thường được kết nối với việc thể hiện cảm xúc sâu sắc hoặc suy tư nội tâm, phản ánh cách mà ngôn ngữ đơn lẻ có thể truyền tải tư tưởng và cảm xúc phức tạp, dẫn đến việc sử dụng hiện nay để chỉ người nói một cách thao thao bất tuyệt.
Từ "monologuing" ít xuất hiện trong các phần của IELTS, chủ yếu nằm trong phần Listening và Speaking khi thảo luận về hình thức giao tiếp. Trong ngữ cảnh rộng hơn, từ này thường được sử dụng để chỉ hành động một người nói liên tục mà không chủ động lắng nghe phản hồi từ người khác, thường thấy trong các tình huống như diễn xuất, tranh luận hay thuyết trình. Sự phổ biến của từ này trong các tình huống kịch nghệ và giao tiếp công cộng đảm bảo rằng nó có thể được hiểu và ứng dụng trong các ngữ cảnh xã hội đa dạng.
