Bản dịch của từ Neighbouring trong tiếng Việt
Neighbouring

Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
Từ "neighbouring" là một tính từ mô tả mối quan hệ không gian hoặc địa lý gần gũi giữa các đối tượng, thường được sử dụng để chỉ các khu vực hoặc địa phương liền kề nhau. Trong tiếng Anh Anh (British English), từ này cũng được sử dụng tương tự như trong tiếng Anh Mỹ (American English), với cách phát âm là /ˈneɪbərɪŋ/ trong tiếng Anh Mỹ và /ˈneɪbərɪŋ/ trong tiếng Anh Anh. Tuy nhiên, văn viết và ngữ cảnh sử dụng có thể thay đổi nhẹ, nhưng về cơ bản, nghĩa và ứng dụng của từ này vẫn nhất quán trong cả hai phiên bản.
Từ "neighbouring" có nguồn gốc từ động từ tiếng Anh "neighbour", bắt nguồn từ tiếng Latinh "navigare", có nghĩa là "gần gũi". Trong tiếng Old English, từ này được ghi nhận dưới dạng "neahgebur", có nghĩa là "người sống gần". Qua thời gian, nghĩa của từ phát triển thành tính từ "neighbouring", chỉ trạng thái ở gần hoặc tiếp giáp. Sự phát triển ngữ nghĩa này phản ánh rõ nét tính chất không gian và mối quan hệ giữa các cá thể sống cạnh bên nhau trong cộng đồng.
Từ "neighbouring" xuất hiện khá thường xuyên trong bài thi IELTS, đặc biệt là ở các phần Đọc và Viết, nơi thí sinh thường phải mô tả sự gắn kết giữa các khu vực địa lý. Trong giao tiếp hàng ngày, từ này thường được sử dụng để chỉ các khu vực gần kề, liên quan đến các mối quan hệ xã hội, chính trị và kinh tế. Nó cũng có thể xuất hiện trong ngữ cảnh nghiên cứu đô thị hoặc quy hoạch lãnh thổ.
Họ từ
Từ "neighbouring" là một tính từ mô tả mối quan hệ không gian hoặc địa lý gần gũi giữa các đối tượng, thường được sử dụng để chỉ các khu vực hoặc địa phương liền kề nhau. Trong tiếng Anh Anh (British English), từ này cũng được sử dụng tương tự như trong tiếng Anh Mỹ (American English), với cách phát âm là /ˈneɪbərɪŋ/ trong tiếng Anh Mỹ và /ˈneɪbərɪŋ/ trong tiếng Anh Anh. Tuy nhiên, văn viết và ngữ cảnh sử dụng có thể thay đổi nhẹ, nhưng về cơ bản, nghĩa và ứng dụng của từ này vẫn nhất quán trong cả hai phiên bản.
Từ "neighbouring" có nguồn gốc từ động từ tiếng Anh "neighbour", bắt nguồn từ tiếng Latinh "navigare", có nghĩa là "gần gũi". Trong tiếng Old English, từ này được ghi nhận dưới dạng "neahgebur", có nghĩa là "người sống gần". Qua thời gian, nghĩa của từ phát triển thành tính từ "neighbouring", chỉ trạng thái ở gần hoặc tiếp giáp. Sự phát triển ngữ nghĩa này phản ánh rõ nét tính chất không gian và mối quan hệ giữa các cá thể sống cạnh bên nhau trong cộng đồng.
Từ "neighbouring" xuất hiện khá thường xuyên trong bài thi IELTS, đặc biệt là ở các phần Đọc và Viết, nơi thí sinh thường phải mô tả sự gắn kết giữa các khu vực địa lý. Trong giao tiếp hàng ngày, từ này thường được sử dụng để chỉ các khu vực gần kề, liên quan đến các mối quan hệ xã hội, chính trị và kinh tế. Nó cũng có thể xuất hiện trong ngữ cảnh nghiên cứu đô thị hoặc quy hoạch lãnh thổ.
