Bản dịch của từ Unpointedness trong tiếng Việt
Unpointedness

Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
Unpointedness là một thuật ngữ chủ yếu được sử dụng trong ngữ âm học và ngôn ngữ học, chỉ trạng thái thiếu sự nhấn mạnh hoặc chỉ định trong phát âm từ ngữ. Thuật ngữ này thường áp dụng cho một số ngôn ngữ, trong đó âm điệu hoặc nhịp điệu không được xác định rõ ràng. Trong tiếng Anh, khái niệm này không có sự phân biệt rõ ràng giữa Anh và Mỹ, nhưng người nói có thể nhận thấy sự khác nhau về cách nhấn âm và phát âm trong từng bối cảnh.
Từ "unpointedness" xuất phát từ tiền tố "un-" có nguồn gốc từ tiếng Đức cổ, biểu thị sự phủ định, kết hợp với từ "pointed" được derived từ tiếng Pháp cổ "pointé", có nghĩa là "nhọn" hoặc "có điểm". Trong ngữ cảnh hiện đại, "unpointedness" chỉ trạng thái không có độ nhọn hoặc sự thiếu rõ ràng, phản ánh một khía cạnh ngữ nghĩa từ lịch sử gắn liền với sự tinh tế và chính xác trong diễn đạt. Việc sử dụng từ này trong ngôn ngữ hiện nay cho thấy sự phát triển trong cách diễn đạt ý tưởng và cảm xúc.
Từ "unpointedness" có tần suất sử dụng khá hạn chế trong bốn thành phần của IELTS. Trong phần Nghe, Đọc và Viết, từ này thường không xuất hiện do tính chất kỹ thuật của nó. Trong phần Nói, khả năng sử dụng cũng thấp, vì chủ đề nói về ngôn ngữ hay ngữ âm không phổ biến. Từ này chủ yếu được sử dụng trong các ngữ cảnh học thuật về ngữ nghĩa hoặc ngữ âm, liên quan đến tính không rõ ràng hoặc thiếu chính xác trong giao tiếp.
Họ từ
Unpointedness là một thuật ngữ chủ yếu được sử dụng trong ngữ âm học và ngôn ngữ học, chỉ trạng thái thiếu sự nhấn mạnh hoặc chỉ định trong phát âm từ ngữ. Thuật ngữ này thường áp dụng cho một số ngôn ngữ, trong đó âm điệu hoặc nhịp điệu không được xác định rõ ràng. Trong tiếng Anh, khái niệm này không có sự phân biệt rõ ràng giữa Anh và Mỹ, nhưng người nói có thể nhận thấy sự khác nhau về cách nhấn âm và phát âm trong từng bối cảnh.
Từ "unpointedness" xuất phát từ tiền tố "un-" có nguồn gốc từ tiếng Đức cổ, biểu thị sự phủ định, kết hợp với từ "pointed" được derived từ tiếng Pháp cổ "pointé", có nghĩa là "nhọn" hoặc "có điểm". Trong ngữ cảnh hiện đại, "unpointedness" chỉ trạng thái không có độ nhọn hoặc sự thiếu rõ ràng, phản ánh một khía cạnh ngữ nghĩa từ lịch sử gắn liền với sự tinh tế và chính xác trong diễn đạt. Việc sử dụng từ này trong ngôn ngữ hiện nay cho thấy sự phát triển trong cách diễn đạt ý tưởng và cảm xúc.
Từ "unpointedness" có tần suất sử dụng khá hạn chế trong bốn thành phần của IELTS. Trong phần Nghe, Đọc và Viết, từ này thường không xuất hiện do tính chất kỹ thuật của nó. Trong phần Nói, khả năng sử dụng cũng thấp, vì chủ đề nói về ngôn ngữ hay ngữ âm không phổ biến. Từ này chủ yếu được sử dụng trong các ngữ cảnh học thuật về ngữ nghĩa hoặc ngữ âm, liên quan đến tính không rõ ràng hoặc thiếu chính xác trong giao tiếp.
