Bản dịch của từ Permissivist trong tiếng Việt
Permissivist

Permissivist (Noun)
Một người khoan dung hoặc dễ dãi; một người ủng hộ thái độ dễ dãi, đặc biệt là trong các vấn đề tình dục.
A tolerant or permissive person an advocate of permissive attitudes especially in sexual matters.
Many permissivists support open discussions about sexual education in schools.
Nhiều người theo chủ nghĩa khoan dung ủng hộ thảo luận về giáo dục giới tính trong trường học.
Some permissivists do not believe in strict rules for relationships.
Một số người theo chủ nghĩa khoan dung không tin vào quy tắc nghiêm ngặt cho các mối quan hệ.
Are permissivists more accepted in modern society compared to previous decades?
Liệu những người theo chủ nghĩa khoan dung có được chấp nhận hơn trong xã hội hiện đại so với các thập kỷ trước không?
"Permissivist" là một danh từ chỉ những người ủng hộ hoặc thực hành triết lý cho phép tự do tối đa trong các hành vi cá nhân, thường chỉ trích các quy tắc và hạn chế xã hội. Từ này có nguồn gốc từ tiếng Anh, không có sự khác biệt rõ rệt giữa tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ trong cả phát âm và viết. Tuy nhiên, trong ngữ cảnh sử dụng, "permissivist" thường ít được sử dụng và có thể bị thay thế bởi các thuật ngữ như "liberal" hoặc "progressive" trong các cuộc thảo luận về tự do cá nhân.
Từ "permissivist" xuất phát từ gốc Latin "permissivus", nghĩa là "được phép" hoặc "cho phép". Gốc Latin này liên quan đến động từ "permittere", có nghĩa là "cho" hoặc "để xảy ra". Trong lịch sử, khái niệm "permissivist" đã được sử dụng để chỉ một quan điểm hoặc triết lý cho phép hành vi hay sự tự do cá nhân mà không bị can thiệp. Định nghĩa hiện tại của từ này phản ánh sự chấp nhận rộng rãi trong các lĩnh vực xã hội và chính trị, nơi mà sự khoan dung và tự do cá nhân được đề cao.
Từ "permissivist" ít khi xuất hiện trong bốn kỹ năng của IELTS, gồm Nghe, Nói, Đọc và Viết. Nội dung từ vựng này chủ yếu liên quan đến lĩnh vực triết học và giáo dục, diễn tả quan điểm cho phép tự do cá nhân trong quyết định. Trong các tình huống thực tế, thuật ngữ này thường được sử dụng trong các cuộc thảo luận về chính sách xã hội hoặc nguyên tắc giáo dục. Sự xuất hiện của nó trong văn cảnh học thuật có thể hạn chế hơn so với các từ vựng phổ biến hơn.