Bản dịch của từ Spanker trong tiếng Việt
Spanker

Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
Từ "spanker" có nghĩa gốc là "người đánh" hoặc "cái đánh", thường dùng để chỉ hành động phạt bằng cách đánh. Trong tiếng Anh Mỹ, từ này có thể chỉ một công cụ hoặc thiết bị, đặc biệt là trong bối cảnh hàng hải, nơi nó chỉ một cánh buồm giúp tàu di chuyển nhanh hơn. Trong tiếng Anh Anh, "spanker" thường không phổ biến và chủ yếu sử dụng trong ngữ cảnh kỹ thuật hoặc hải dương học. Cách phát âm và ngữ nghĩa giữa hai biến thể có sự khác biệt nhất định trong văn cảnh sử dụng.
Từ "spanker" có nguồn gốc từ động từ tiếng Anh cổ "spank", có mối liên hệ với từ "spank" trong tiếng Hà Lan, có nghĩa là "tát" hoặc "đánh". Từ này ban đầu được sử dụng để chỉ hành động đánh nhẹ, thường là lên mông, trong bối cảnh giao tiếp giữa cha mẹ và trẻ em như một hình thức kỷ luật. Theo thời gian, ý nghĩa của từ đã mở rộng để chỉ những thứ hoặc người có sức mạnh hoặc tài năng lớn hơn, như trong ngữ cảnh hàng hải, nơi "spanker" được dùng để chỉ các cánh buồm lớn. Sự phát triển ngữ nghĩa này cho thấy sự kết nối giữa hình phạt thể xác và sức mạnh tối thượng trong hoạt động hàng hải.
Từ "spanker" xuất hiện ít trong bốn thành phần của kỳ thi IELTS, với tần suất sử dụng chủ yếu trong lĩnh vực tiếng Anh khẩu ngữ, đặc biệt là trong ngữ cảnh không chính thức và thân mật. Từ này thường liên quan đến các tình huống chỉ đạo hoặc phê bình, có thể ám chỉ đến một người hoặc vật chuyên áp dụng biện pháp cưỡng chế nhằm răn đe hành vi sai trái. Tuy nhiên, tính chính thức của từ này khiến nó ít được sử dụng trong văn bản học thuật hoặc formal writing.
Họ từ
Từ "spanker" có nghĩa gốc là "người đánh" hoặc "cái đánh", thường dùng để chỉ hành động phạt bằng cách đánh. Trong tiếng Anh Mỹ, từ này có thể chỉ một công cụ hoặc thiết bị, đặc biệt là trong bối cảnh hàng hải, nơi nó chỉ một cánh buồm giúp tàu di chuyển nhanh hơn. Trong tiếng Anh Anh, "spanker" thường không phổ biến và chủ yếu sử dụng trong ngữ cảnh kỹ thuật hoặc hải dương học. Cách phát âm và ngữ nghĩa giữa hai biến thể có sự khác biệt nhất định trong văn cảnh sử dụng.
Từ "spanker" có nguồn gốc từ động từ tiếng Anh cổ "spank", có mối liên hệ với từ "spank" trong tiếng Hà Lan, có nghĩa là "tát" hoặc "đánh". Từ này ban đầu được sử dụng để chỉ hành động đánh nhẹ, thường là lên mông, trong bối cảnh giao tiếp giữa cha mẹ và trẻ em như một hình thức kỷ luật. Theo thời gian, ý nghĩa của từ đã mở rộng để chỉ những thứ hoặc người có sức mạnh hoặc tài năng lớn hơn, như trong ngữ cảnh hàng hải, nơi "spanker" được dùng để chỉ các cánh buồm lớn. Sự phát triển ngữ nghĩa này cho thấy sự kết nối giữa hình phạt thể xác và sức mạnh tối thượng trong hoạt động hàng hải.
Từ "spanker" xuất hiện ít trong bốn thành phần của kỳ thi IELTS, với tần suất sử dụng chủ yếu trong lĩnh vực tiếng Anh khẩu ngữ, đặc biệt là trong ngữ cảnh không chính thức và thân mật. Từ này thường liên quan đến các tình huống chỉ đạo hoặc phê bình, có thể ám chỉ đến một người hoặc vật chuyên áp dụng biện pháp cưỡng chế nhằm răn đe hành vi sai trái. Tuy nhiên, tính chính thức của từ này khiến nó ít được sử dụng trong văn bản học thuật hoặc formal writing.
