Bản dịch của từ Beau trong tiếng Việt
Beau

Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
Từ "beau" trong tiếng Pháp có nghĩa là "đẹp trai", thường được sử dụng để chỉ một người đàn ông có vẻ ngoài thu hút. Trong văn hóa phương Tây, từ này thường gợi nhớ đến sự lãng mạn và vẻ đẹp nổi bật. Ở tiếng Anh, "beau" được sử dụng chủ yếu trong ngữ cảnh văn học và không phổ biến trong giao tiếp hàng ngày. Sự khác biệt giữa British English và American English không được ghi nhận rõ ràng cho từ này, vì nó ít được sử dụng trong cả hai biến thể ngôn ngữ.
Từ "beau" có nguồn gốc từ tiếng Pháp, xuất phát từ từ tiếng Latinh "bellus", có nghĩa là "đẹp" hoặc "dễ thương". Từ này đã được sử dụng từ thế kỷ 17 để chỉ một chàng trai phong độ, quyến rũ. Sự kết hợp giữa nghĩa đẹp và khái niệm về dáng vẻ trai trẻ đã dẫn đến việc "beau" hiện nay mang ý nghĩa chỉ người đàn ông thu hút và đầy sức quyến rũ. Từ này phản ánh một phần trong văn hóa và thẩm mỹ của thời kỳ mà nó được phổ biến.
Từ "beau" thường không xuất hiện trong các bài kiểm tra IELTS, do đây là một thuật ngữ tiếng Pháp chỉ về "người đàn ông hấp dẫn" hoặc "người yêu". Trong bối cảnh khác, từ này thường được sử dụng trong văn học, nghệ thuật và các cuộc hội thoại trang trọng liên quan đến tình cảm hay vẻ đẹp, đặc biệt trong các tác phẩm văn học cổ điển hoặc khi nói về sự lịch lãm. Sự phổ biến hạn chế của từ này trong ngôn ngữ hàng ngày cũng ảnh hưởng đến tần suất xuất hiện của nó trong các biên soạn học thuật.
Họ từ
Từ "beau" trong tiếng Pháp có nghĩa là "đẹp trai", thường được sử dụng để chỉ một người đàn ông có vẻ ngoài thu hút. Trong văn hóa phương Tây, từ này thường gợi nhớ đến sự lãng mạn và vẻ đẹp nổi bật. Ở tiếng Anh, "beau" được sử dụng chủ yếu trong ngữ cảnh văn học và không phổ biến trong giao tiếp hàng ngày. Sự khác biệt giữa British English và American English không được ghi nhận rõ ràng cho từ này, vì nó ít được sử dụng trong cả hai biến thể ngôn ngữ.
Từ "beau" có nguồn gốc từ tiếng Pháp, xuất phát từ từ tiếng Latinh "bellus", có nghĩa là "đẹp" hoặc "dễ thương". Từ này đã được sử dụng từ thế kỷ 17 để chỉ một chàng trai phong độ, quyến rũ. Sự kết hợp giữa nghĩa đẹp và khái niệm về dáng vẻ trai trẻ đã dẫn đến việc "beau" hiện nay mang ý nghĩa chỉ người đàn ông thu hút và đầy sức quyến rũ. Từ này phản ánh một phần trong văn hóa và thẩm mỹ của thời kỳ mà nó được phổ biến.
Từ "beau" thường không xuất hiện trong các bài kiểm tra IELTS, do đây là một thuật ngữ tiếng Pháp chỉ về "người đàn ông hấp dẫn" hoặc "người yêu". Trong bối cảnh khác, từ này thường được sử dụng trong văn học, nghệ thuật và các cuộc hội thoại trang trọng liên quan đến tình cảm hay vẻ đẹp, đặc biệt trong các tác phẩm văn học cổ điển hoặc khi nói về sự lịch lãm. Sự phổ biến hạn chế của từ này trong ngôn ngữ hàng ngày cũng ảnh hưởng đến tần suất xuất hiện của nó trong các biên soạn học thuật.
