Bản dịch của từ Relic trong tiếng Việt
Relic

Relic(Noun)
Một đồ vật còn sót lại từ thời xa xưa, đặc biệt là đồ vật có giá trị lịch sử.
An object surviving from an earlier time, especially one of historical interest.

Dạng danh từ của Relic (Noun)
| Singular | Plural |
|---|---|
Relic | Relics |
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
Từ "relic" trong tiếng Anh chỉ một vật phẩm hoặc di vật còn sót lại từ quá khứ, thường mang ý nghĩa lịch sử, văn hóa hoặc tôn giáo. Trong tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ, "relic" được sử dụng tương tự nhau, không có sự khác biệt đáng kể về ngữ nghĩa hay cách thức sử dụng. Tuy nhiên, trong vài ngữ cảnh, liệu từ này có thể nhấn mạnh vào sự linh thiêng hay truyền thuyết của di vật trong văn hóa phương Tây. Từ này thường xuất hiện trong các nghiên cứu khảo cổ và lịch sử.
Từ "relic" có nguồn gốc từ tiếng Latinh "reliquiae", nghĩa là "những thứ còn lại" hay "di sản". Thời kỳ Trung cổ, từ này được sử dụng để chỉ các di tích tôn giáo, cụ thể là phần còn lại của thi thể hay vật dụng của thánh nhân. Qua thời gian, nghĩa của từ đã mở rộng để chỉ bất kỳ hiện vật nào còn lại từ quá khứ, phản ánh sự lưu giữ giá trị lịch sử, văn hóa. Sự kết nối này cho thấy tầm quan trọng của di vật trong việc duy trì ký ức chung.
Từ "relic" thường xuất hiện với tần suất khá thấp trong các bài thi IELTS, nhưng có thể tìm thấy trong cả bốn thành phần: Nghe, Nói, Đọc và Viết. Trong phần Đọc, từ này thường liên quan đến các bài viết về khảo cổ học hoặc lịch sử. Trong ngữ cảnh khác, "relic" thường được sử dụng để chỉ các di vật hoặc hiện vật từ quá khứ, thường trong các cuộc thảo luận về văn hóa, tôn giáo hoặc lịch sử.
Họ từ
Từ "relic" trong tiếng Anh chỉ một vật phẩm hoặc di vật còn sót lại từ quá khứ, thường mang ý nghĩa lịch sử, văn hóa hoặc tôn giáo. Trong tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ, "relic" được sử dụng tương tự nhau, không có sự khác biệt đáng kể về ngữ nghĩa hay cách thức sử dụng. Tuy nhiên, trong vài ngữ cảnh, liệu từ này có thể nhấn mạnh vào sự linh thiêng hay truyền thuyết của di vật trong văn hóa phương Tây. Từ này thường xuất hiện trong các nghiên cứu khảo cổ và lịch sử.
Từ "relic" có nguồn gốc từ tiếng Latinh "reliquiae", nghĩa là "những thứ còn lại" hay "di sản". Thời kỳ Trung cổ, từ này được sử dụng để chỉ các di tích tôn giáo, cụ thể là phần còn lại của thi thể hay vật dụng của thánh nhân. Qua thời gian, nghĩa của từ đã mở rộng để chỉ bất kỳ hiện vật nào còn lại từ quá khứ, phản ánh sự lưu giữ giá trị lịch sử, văn hóa. Sự kết nối này cho thấy tầm quan trọng của di vật trong việc duy trì ký ức chung.
Từ "relic" thường xuất hiện với tần suất khá thấp trong các bài thi IELTS, nhưng có thể tìm thấy trong cả bốn thành phần: Nghe, Nói, Đọc và Viết. Trong phần Đọc, từ này thường liên quan đến các bài viết về khảo cổ học hoặc lịch sử. Trong ngữ cảnh khác, "relic" thường được sử dụng để chỉ các di vật hoặc hiện vật từ quá khứ, thường trong các cuộc thảo luận về văn hóa, tôn giáo hoặc lịch sử.
