Bản dịch của từ Wayfare trong tiếng Việt
Wayfare

Wayfare(Verb)
Để đi du lịch, đặc biệt là đi bộ.
To travel, especially on foot.
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
"Wayfare" là một từ tiếng Anh cổ có nghĩa là đi lại hoặc du lịch, thường chỉ những chuyến đi dài. Trong tiếng Anh hiện đại, từ này ít được sử dụng, và trong ngữ cảnh hiện tại, có thể coi là từ ít phổ biến. Từ "wayfarer" là dạng danh từ chỉ người đi lại, du khách. Mặc dù không có sự khác biệt rõ ràng giữa Anh-Mỹ ở phiên bản này, cách phát âm đôi khi có thể phân biệt, với người Anh thường nhấn mạnh âm tiết khác so với người Mỹ.
Từ "wayfare" có nguồn gốc từ tiếng Anh Trung cổ, được cấu thành từ hai phần: "way" (đường đi) và "fare" (đi, tiến đến). Phần "way" có nguồn gốc từ từ tiếng Latin "via", có nghĩa là con đường, trong khi "fare" xuất phát từ tiếng cổ ngữ Đức "faren", mang nghĩa di chuyển hoặc đi lại. Qua thời gian, từ này đã diễn tả hành động đi bộ hoặc di chuyển, phản ánh sự liên kết giữa việc di chuyển và con đường mà người ta đi theo, mà hiện nay vẫn giữ nguyên trong nghĩa sử dụng.
Từ "wayfare" xuất hiện với tần suất khá thấp trong bốn thành phần của IELTS, bao gồm Nghe, Nói, Đọc và Viết. Trong ngữ cảnh IELTS, từ này có thể được áp dụng trong các chủ đề liên quan đến du lịch và trải nghiệm văn hóa. Ngoài ra, "wayfare" thường được sử dụng trong văn hóa truyền thống để mô tả hành trình hoặc cuộc hành trình, thể hiện sự di chuyển và khám phá. Do đó, từ này thường gặp trong văn chương và cuộc thảo luận về hành trình cá nhân hoặc phong cách sống du mục.
"Wayfare" là một từ tiếng Anh cổ có nghĩa là đi lại hoặc du lịch, thường chỉ những chuyến đi dài. Trong tiếng Anh hiện đại, từ này ít được sử dụng, và trong ngữ cảnh hiện tại, có thể coi là từ ít phổ biến. Từ "wayfarer" là dạng danh từ chỉ người đi lại, du khách. Mặc dù không có sự khác biệt rõ ràng giữa Anh-Mỹ ở phiên bản này, cách phát âm đôi khi có thể phân biệt, với người Anh thường nhấn mạnh âm tiết khác so với người Mỹ.
Từ "wayfare" có nguồn gốc từ tiếng Anh Trung cổ, được cấu thành từ hai phần: "way" (đường đi) và "fare" (đi, tiến đến). Phần "way" có nguồn gốc từ từ tiếng Latin "via", có nghĩa là con đường, trong khi "fare" xuất phát từ tiếng cổ ngữ Đức "faren", mang nghĩa di chuyển hoặc đi lại. Qua thời gian, từ này đã diễn tả hành động đi bộ hoặc di chuyển, phản ánh sự liên kết giữa việc di chuyển và con đường mà người ta đi theo, mà hiện nay vẫn giữ nguyên trong nghĩa sử dụng.
Từ "wayfare" xuất hiện với tần suất khá thấp trong bốn thành phần của IELTS, bao gồm Nghe, Nói, Đọc và Viết. Trong ngữ cảnh IELTS, từ này có thể được áp dụng trong các chủ đề liên quan đến du lịch và trải nghiệm văn hóa. Ngoài ra, "wayfare" thường được sử dụng trong văn hóa truyền thống để mô tả hành trình hoặc cuộc hành trình, thể hiện sự di chuyển và khám phá. Do đó, từ này thường gặp trong văn chương và cuộc thảo luận về hành trình cá nhân hoặc phong cách sống du mục.
