Bản dịch của từ Sound law trong tiếng Việt
Sound law

Sound law(Noun)
(âm vị học) Một quy tắc mô tả sự thay đổi âm thanh lịch sử (sự thay đổi trong cách phát âm của một âm thanh hoặc cụm âm thanh nhất định) trong quá trình phát triển của một ngôn ngữ.
(phonology) A rule that describes historical sound change (the change in pronunciation of a given sound or cluster of sounds) in the development of a language.
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Âm luật (sound law) là một nguyên tắc ngữ âm mô tả sự thay đổi có hệ thống của âm vị trong một ngôn ngữ theo thời gian. Âm luật thường được sử dụng trong ngữ âm học lịch sử để phân tích sự tiến hóa của âm thanh trong các ngôn ngữ khác nhau và giữa các phương ngữ. Khái niệm này không có sự khác biệt rõ ràng giữa tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ, và được áp dụng phổ biến trong cả hai biến thể với ý nghĩa tương tự, chủ yếu trong bối cảnh ngữ âm học và ngôn ngữ học lịch sử.
Thuật ngữ "sound law" có nguồn gốc từ tiếng Latin "lex soni", trong đó "lex" có nghĩa là luật và "soni" liên quan đến âm thanh. Khái niệm này được phát triển trong ngữ cảnh ngôn ngữ học để mô tả những quy tắc nhất quán governing sự thay đổi âm thanh trong các ngôn ngữ qua thời gian. Những quy luật này giúp giải thích sự biến đổi ngữ âm giữa các từ và hình thức ngữ pháp trong các ngôn ngữ liên quan, từ đó liên kết chặt chẽ với ý nghĩa hiện tại của thuật ngữ này trong nghiên cứu ngữ âm và lịch sử ngôn ngữ.
Khái niệm "sound law" thường xuất hiện trong bối cảnh ngôn ngữ học, đặc biệt là trong lĩnh vực âm vị học, nơi nó mô tả các quy tắc đều đặn về cách âm thanh thay đổi theo thời gian. Trong bài thi IELTS, thuật ngữ này có thể xuất hiện chủ yếu trong phần đọc và viết, liên quan đến các chủ đề về ngôn ngữ và phát âm. Tuy nhiên, tần suất xuất hiện của nó trong các tình huống học thuật hoặc giao tiếp thông thường khá hạn chế. Trong ngữ cảnh rộng hơn, "sound law" có thể được tham khảo trong các nghiên cứu ngôn ngữ cổ điển, phân tích lịch sử ngôn ngữ và các nghiên cứu về sự chuyển đổi âm vị.
Âm luật (sound law) là một nguyên tắc ngữ âm mô tả sự thay đổi có hệ thống của âm vị trong một ngôn ngữ theo thời gian. Âm luật thường được sử dụng trong ngữ âm học lịch sử để phân tích sự tiến hóa của âm thanh trong các ngôn ngữ khác nhau và giữa các phương ngữ. Khái niệm này không có sự khác biệt rõ ràng giữa tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ, và được áp dụng phổ biến trong cả hai biến thể với ý nghĩa tương tự, chủ yếu trong bối cảnh ngữ âm học và ngôn ngữ học lịch sử.
Thuật ngữ "sound law" có nguồn gốc từ tiếng Latin "lex soni", trong đó "lex" có nghĩa là luật và "soni" liên quan đến âm thanh. Khái niệm này được phát triển trong ngữ cảnh ngôn ngữ học để mô tả những quy tắc nhất quán governing sự thay đổi âm thanh trong các ngôn ngữ qua thời gian. Những quy luật này giúp giải thích sự biến đổi ngữ âm giữa các từ và hình thức ngữ pháp trong các ngôn ngữ liên quan, từ đó liên kết chặt chẽ với ý nghĩa hiện tại của thuật ngữ này trong nghiên cứu ngữ âm và lịch sử ngôn ngữ.
Khái niệm "sound law" thường xuất hiện trong bối cảnh ngôn ngữ học, đặc biệt là trong lĩnh vực âm vị học, nơi nó mô tả các quy tắc đều đặn về cách âm thanh thay đổi theo thời gian. Trong bài thi IELTS, thuật ngữ này có thể xuất hiện chủ yếu trong phần đọc và viết, liên quan đến các chủ đề về ngôn ngữ và phát âm. Tuy nhiên, tần suất xuất hiện của nó trong các tình huống học thuật hoặc giao tiếp thông thường khá hạn chế. Trong ngữ cảnh rộng hơn, "sound law" có thể được tham khảo trong các nghiên cứu ngôn ngữ cổ điển, phân tích lịch sử ngôn ngữ và các nghiên cứu về sự chuyển đổi âm vị.
