Bản dịch của từ Monopitch trong tiếng Việt
Monopitch

Monopitch(Adjective)
Monopitch(Noun)
Tính đồng nhất hoặc thiếu sự thay đổi cao độ khi nói.
Uniformity or lack of variation of pitch in speaking.
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Từ "monopitch" trong tiếng Anh được sử dụng để chỉ một loại mái nhà có độ dốc duy nhất, thường thấy trong kiến trúc. Mái đơn này tạo điều kiện cho việc thoát nước hiệu quả hơn, giảm thiểu tích tụ tuyết và nước mưa. Trong khi "monopitch" thường được sử dụng cả trong tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ, cách phát âm có thể khác nhau đôi chút, với người Anh thường nhấn âm khác so với người Mỹ. Tuy nhiên, nghĩa và cách sử dụng từ này không có sự khác biệt đáng kể giữa hai biến thể ngôn ngữ.
Từ "monopitch" có nguồn gốc từ tiếng Latinh, trong đó "mono-" có nghĩa là "một" và "pitch" xuất phát từ từ "pictus", có nghĩa là "sắc thái" hay "màu sắc". Trong hiện tại, "monopitch" được sử dụng để mô tả một hình thức âm thanh hoặc nhạc cụ chỉ phát ra một tần số hoặc độ cao âm duy nhất. Sự kết hợp này phản ánh mối liên hệ chặt chẽ giữa ngữ nghĩa ban đầu và cách ứng dụng hiện tại trong lĩnh vực âm nhạc và âm thanh.
Từ "monopitch" không phải là một từ phổ biến trong các bài thi IELTS, do đó, tần suất xuất hiện của nó trong bốn thành phần (Nghe, Nói, Đọc, Viết) là rất thấp. Trong các ngữ cảnh khác, "monopitch" thường được sử dụng trong ngành kỹ thuật hoặc kiến trúc để chỉ một loại mái nhà đơn giản có độ dốc đồng nhất. Thuật ngữ này cũng có thể xuất hiện trong các cuộc thảo luận về thiết kế và phong cách xây dựng.
Từ "monopitch" trong tiếng Anh được sử dụng để chỉ một loại mái nhà có độ dốc duy nhất, thường thấy trong kiến trúc. Mái đơn này tạo điều kiện cho việc thoát nước hiệu quả hơn, giảm thiểu tích tụ tuyết và nước mưa. Trong khi "monopitch" thường được sử dụng cả trong tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ, cách phát âm có thể khác nhau đôi chút, với người Anh thường nhấn âm khác so với người Mỹ. Tuy nhiên, nghĩa và cách sử dụng từ này không có sự khác biệt đáng kể giữa hai biến thể ngôn ngữ.
Từ "monopitch" có nguồn gốc từ tiếng Latinh, trong đó "mono-" có nghĩa là "một" và "pitch" xuất phát từ từ "pictus", có nghĩa là "sắc thái" hay "màu sắc". Trong hiện tại, "monopitch" được sử dụng để mô tả một hình thức âm thanh hoặc nhạc cụ chỉ phát ra một tần số hoặc độ cao âm duy nhất. Sự kết hợp này phản ánh mối liên hệ chặt chẽ giữa ngữ nghĩa ban đầu và cách ứng dụng hiện tại trong lĩnh vực âm nhạc và âm thanh.
Từ "monopitch" không phải là một từ phổ biến trong các bài thi IELTS, do đó, tần suất xuất hiện của nó trong bốn thành phần (Nghe, Nói, Đọc, Viết) là rất thấp. Trong các ngữ cảnh khác, "monopitch" thường được sử dụng trong ngành kỹ thuật hoặc kiến trúc để chỉ một loại mái nhà đơn giản có độ dốc đồng nhất. Thuật ngữ này cũng có thể xuất hiện trong các cuộc thảo luận về thiết kế và phong cách xây dựng.
