Bản dịch của từ Obligate trong tiếng Việt
Obligate

Obligate(Adjective)
Bị hạn chế ở một chức năng hoặc phương thức sống cụ thể.
Restricted to a particular function or mode of life.
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
Từ "obligate" có nguồn gốc từ tiếng Latin "obligare", nghĩa là bắt buộc hoặc ép buộc. Trong tiếng Anh, "obligate" thường được sử dụng như một động từ, có nghĩa là làm cho ai đó phải làm điều gì đó do trách nhiệm hoặc nghĩa vụ. Tuy nhiên, trong tiếng Anh Mỹ, "obligate" chủ yếu được dùng trong ngữ cảnh yêu cầu pháp lý hoặc sinh học, trong khi ở tiếng Anh Anh, từ này ít phổ biến hơn và thường thay thế bằng "oblige" trong các ngữ cảnh thông dụng.
Từ "obligate" có nguồn gốc từ tiếng Latin "obligatus", quá khứ phân từ của động từ "obligare", nghĩa là "buộc lại" hoặc "gì đó". Cấu trúc từ này được hình thành từ "ob-" (tiếp giáp, về phía) và "ligare" (buộc, kết nối). Qua lịch sử, nghĩa của từ đã phát triển từ việc ám chỉ sự ràng buộc về mặt pháp lý hay đạo đức đến ý nghĩa hiện tại của việc buộc phải hành động trong các tình huống nhất định, phản ánh bản chất của sự ràng buộc trong mối quan hệ.
Từ "obligate" xuất hiện với tần suất trung bình trong các phần của IELTS, đặc biệt trong phần đọc và viết, nơi yêu cầu người học diễn đạt các khái niệm về quyền lợi và nghĩa vụ. Trong các ngữ cảnh khác, từ này thường được sử dụng trong các lĩnh vực như pháp luật và y học, nơi mà việc tạo ra nghĩa vụ hoặc trách nhiệm là quan trọng. Khả năng hiểu và sử dụng từ này có thể hỗ trợ hiệu quả trong việc truyền đạt ý nghĩa rõ ràng trong các tình huống chính thức.
Họ từ
Từ "obligate" có nguồn gốc từ tiếng Latin "obligare", nghĩa là bắt buộc hoặc ép buộc. Trong tiếng Anh, "obligate" thường được sử dụng như một động từ, có nghĩa là làm cho ai đó phải làm điều gì đó do trách nhiệm hoặc nghĩa vụ. Tuy nhiên, trong tiếng Anh Mỹ, "obligate" chủ yếu được dùng trong ngữ cảnh yêu cầu pháp lý hoặc sinh học, trong khi ở tiếng Anh Anh, từ này ít phổ biến hơn và thường thay thế bằng "oblige" trong các ngữ cảnh thông dụng.
Từ "obligate" có nguồn gốc từ tiếng Latin "obligatus", quá khứ phân từ của động từ "obligare", nghĩa là "buộc lại" hoặc "gì đó". Cấu trúc từ này được hình thành từ "ob-" (tiếp giáp, về phía) và "ligare" (buộc, kết nối). Qua lịch sử, nghĩa của từ đã phát triển từ việc ám chỉ sự ràng buộc về mặt pháp lý hay đạo đức đến ý nghĩa hiện tại của việc buộc phải hành động trong các tình huống nhất định, phản ánh bản chất của sự ràng buộc trong mối quan hệ.
Từ "obligate" xuất hiện với tần suất trung bình trong các phần của IELTS, đặc biệt trong phần đọc và viết, nơi yêu cầu người học diễn đạt các khái niệm về quyền lợi và nghĩa vụ. Trong các ngữ cảnh khác, từ này thường được sử dụng trong các lĩnh vực như pháp luật và y học, nơi mà việc tạo ra nghĩa vụ hoặc trách nhiệm là quan trọng. Khả năng hiểu và sử dụng từ này có thể hỗ trợ hiệu quả trong việc truyền đạt ý nghĩa rõ ràng trong các tình huống chính thức.
