Bản dịch của từ Neoconservative trong tiếng Việt
Neoconservative

Neoconservative(Noun)
Một người có quan điểm tân bảo thủ.
A person with neoconservative views.
Neoconservative(Adjective)
Liên quan đến hoặc biểu thị sự quay trở lại với một dạng sửa đổi của quan điểm truyền thống, đặc biệt là hệ tư tưởng chính trị được đặc trưng bởi sự nhấn mạnh vào chủ nghĩa tư bản thị trường tự do và chính sách đối ngoại can thiệp.
Relating to or denoting a return to a modified form of a traditional viewpoint in particular a political ideology characterized by an emphasis on freemarket capitalism and an interventionist foreign policy.
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
"Neoconservative" (tạm dịch: tân bảo thủ) chỉ một trường phái chính trị xuất hiện tại Hoa Kỳ vào những năm 1960, nhấn mạnh vai trò của các giá trị truyền thống, chủ nghĩa cá nhân và chủ nghĩa tự do trong chính sách công. Khác với "conservative" truyền thống, tân bảo thủ thường thúc đẩy can thiệp tích cực của chính phủ trong các vấn đề quốc tế. Thuật ngữ này thường được sử dụng chủ yếu trong bối cảnh chính trị Mỹ, không có phiên bản anh Anh đặc biệt nào khác biệt.
Từ "neoconservative" có nguồn gốc từ tiếng Latin, trong đó "neo-" có nghĩa là "mới" và "conservative" xuất phát từ "conservare", nghĩa là "bảo tồn". Thuật ngữ này được hình thành vào giữa thế kỷ 20 để chỉ một phong trào chính trị trong Hoa Kỳ, nhấn mạnh việc phục hồi các giá trị bảo thủ, đối lập với những quan điểm tự do hơn. Ngày nay, "neoconservative" chỉ các chính sách thúc đẩy chủ nghĩa can thiệp quân sự và tự do hóa toàn cầu, phản ánh sự chuyển mình của các giá trị chính trị qua thời gian.
Từ "neoconservative" xuất hiện không nhiều trong bốn thành phần của IELTS, nhưng khi có, thường liên quan đến các chủ đề chính trị và xã hội trong phần viết và nói, thể hiện quan điểm về chính sách đối ngoại và nội địa. Trong các ngữ cảnh khác, từ này thường được sử dụng trong các cuộc thảo luận về triết lý chính trị, các bài tiểu luận, hay phân tích lịch sử gần đây, tập trung vào sự thay đổi trong quan điểm chính trị từ giữa thế kỷ 20 đến nay.
"Neoconservative" (tạm dịch: tân bảo thủ) chỉ một trường phái chính trị xuất hiện tại Hoa Kỳ vào những năm 1960, nhấn mạnh vai trò của các giá trị truyền thống, chủ nghĩa cá nhân và chủ nghĩa tự do trong chính sách công. Khác với "conservative" truyền thống, tân bảo thủ thường thúc đẩy can thiệp tích cực của chính phủ trong các vấn đề quốc tế. Thuật ngữ này thường được sử dụng chủ yếu trong bối cảnh chính trị Mỹ, không có phiên bản anh Anh đặc biệt nào khác biệt.
Từ "neoconservative" có nguồn gốc từ tiếng Latin, trong đó "neo-" có nghĩa là "mới" và "conservative" xuất phát từ "conservare", nghĩa là "bảo tồn". Thuật ngữ này được hình thành vào giữa thế kỷ 20 để chỉ một phong trào chính trị trong Hoa Kỳ, nhấn mạnh việc phục hồi các giá trị bảo thủ, đối lập với những quan điểm tự do hơn. Ngày nay, "neoconservative" chỉ các chính sách thúc đẩy chủ nghĩa can thiệp quân sự và tự do hóa toàn cầu, phản ánh sự chuyển mình của các giá trị chính trị qua thời gian.
Từ "neoconservative" xuất hiện không nhiều trong bốn thành phần của IELTS, nhưng khi có, thường liên quan đến các chủ đề chính trị và xã hội trong phần viết và nói, thể hiện quan điểm về chính sách đối ngoại và nội địa. Trong các ngữ cảnh khác, từ này thường được sử dụng trong các cuộc thảo luận về triết lý chính trị, các bài tiểu luận, hay phân tích lịch sử gần đây, tập trung vào sự thay đổi trong quan điểm chính trị từ giữa thế kỷ 20 đến nay.
