Bản dịch của từ Tetrarchy trong tiếng Việt
Tetrarchy

Tetrarchy(Noun)
(địa lý) Vùng đất được cai trị bởi một chính phủ như vậy, cùng nhau hoặc riêng biệt.
Geography The land ruled by such a government either together or separately.
(chính trị) Một chính phủ nơi quyền lực được chia sẻ bởi bốn người, đặc biệt là (lịch sử) chế độ tứ đại Herodian được thành lập ở Judea sau cái chết của Herod và Tetrarchy of Diocletian cai trị Đế chế La Mã trong những năm 293-313.
Politics A government where power is shared by four people especially historical the Herodian tetrarchy established in Judea after the death of Herod and the Tetrarchy of Diocletian which ruled the Roman Empire in the years 293313.
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Tetrarchy là thuật ngữ có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp, chỉ hệ thống cai trị do bốn người đồng cai quản. Thuật ngữ này thường liên quan đến thời kỳ cai trị của Đế chế La Mã, đặc biệt dưới triều đại của Hoàng đế Diocletian vào thế kỷ thứ ba. Trong tiếng Anh, không có sự khác biệt rõ ràng giữa British English và American English về nghĩa và cách sử dụng của từ này, tuy nhiên, cách phát âm có thể hơi khác biệt. Tetrarchy được sử dụng chủ yếu trong lịch sử và các nghiên cứu về chính trị.
Tetrarchy có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp "tetra-" có nghĩa là "bốn" và "arché" có nghĩa là "chính phủ" hoặc "quyền lực". Thuật ngữ này được sử dụng trong bối cảnh lịch sử của Đế chế La Mã, đặc biệt dưới triều đại của Hoàng đế Diocletian vào thế kỷ thứ 3, khi ông chia sẻ quyền lực với ba thẩm quyền khác để quản lý tốt hơn đế chế rộng lớn. Sự phân chia này tạo ra bốn lãnh đạo (tetrarchs), từ đó hình thành ý nghĩa hiện tại của từ, liên quan đến hình thức quản lý được chia sẻ giữa bốn người.
Tetrarchy là một thuật ngữ lịch sử chỉ hệ thống cai trị bởi bốn người đồng thời, thường được sử dụng trong bối cảnh lịch sử của Đế chế La Mã. Trong các thành phần của IELTS, mật độ sử dụng từ này tương đối thấp, chủ yếu xuất hiện trong phần Reading và Writing khi thảo luận về lịch sử hoặc chính trị cổ đại. Trong các ngữ cảnh khác, từ này thường liên quan đến các phân chia quyền lực trong các xã hội cổ đại hoặc trong các cuộc thảo luận về mô hình quản lý hiện đại.
Tetrarchy là thuật ngữ có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp, chỉ hệ thống cai trị do bốn người đồng cai quản. Thuật ngữ này thường liên quan đến thời kỳ cai trị của Đế chế La Mã, đặc biệt dưới triều đại của Hoàng đế Diocletian vào thế kỷ thứ ba. Trong tiếng Anh, không có sự khác biệt rõ ràng giữa British English và American English về nghĩa và cách sử dụng của từ này, tuy nhiên, cách phát âm có thể hơi khác biệt. Tetrarchy được sử dụng chủ yếu trong lịch sử và các nghiên cứu về chính trị.
Tetrarchy có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp "tetra-" có nghĩa là "bốn" và "arché" có nghĩa là "chính phủ" hoặc "quyền lực". Thuật ngữ này được sử dụng trong bối cảnh lịch sử của Đế chế La Mã, đặc biệt dưới triều đại của Hoàng đế Diocletian vào thế kỷ thứ 3, khi ông chia sẻ quyền lực với ba thẩm quyền khác để quản lý tốt hơn đế chế rộng lớn. Sự phân chia này tạo ra bốn lãnh đạo (tetrarchs), từ đó hình thành ý nghĩa hiện tại của từ, liên quan đến hình thức quản lý được chia sẻ giữa bốn người.
Tetrarchy là một thuật ngữ lịch sử chỉ hệ thống cai trị bởi bốn người đồng thời, thường được sử dụng trong bối cảnh lịch sử của Đế chế La Mã. Trong các thành phần của IELTS, mật độ sử dụng từ này tương đối thấp, chủ yếu xuất hiện trong phần Reading và Writing khi thảo luận về lịch sử hoặc chính trị cổ đại. Trong các ngữ cảnh khác, từ này thường liên quan đến các phân chia quyền lực trong các xã hội cổ đại hoặc trong các cuộc thảo luận về mô hình quản lý hiện đại.
