Bản dịch của từ Twang trong tiếng Việt
Twang

Twang(Noun)
Một cách phát âm hoặc ngữ điệu bằng mũi hoặc đặc biệt khác trong lời nói của một cá nhân, khu vực hoặc quốc gia.
A nasal or other distinctive manner of pronunciation or intonation characteristic of the speech of an individual, area, or country.
Mô tả từ
Mô tả chung, Nguồn gốc và lịch sử, Tần suất và ngữ cảnh
Họ từ
Twang là một từ chỉ âm thanh đặc trưng, thường được sử dụng để miêu tả giọng nói hoặc âm thanh của nhạc cụ. Trong tiếng Anh, từ này có thể ám chỉ đến giọng nói của người nói ở một số vùng miền nhất định, đặc biệt là miền Nam nước Mỹ, nơi giọng nói có âm sắc sâu và rõ. Cách phát âm và sử dụng từ "twang" không có sự khác biệt đáng kể giữa tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ, tuy nhiên, ngữ cảnh sử dụng và sự phổ biến của từ này có thể khác nhau giữa hai vùng.
Từ "twang" có nguồn gốc từ tiếng Anh cổ, bắt nguồn từ động từ "twangen", có nghĩa là "kéo, vẩy". Gốc Latin của từ này là "tangere", có nghĩa là "chạm vào". Qua thời gian, nghĩa của từ đã chuyển đổi từ một hành động liên quan đến âm thanh được tạo ra bởi sự căng thẳng của một dây, đến nghĩa hiện tại để chỉ âm thanh ngân vang hoặc thuyết phục theo phong cách đặc biệt. Sự phát triển này phản ánh mối liên hệ giữa âm thanh và cảm xúc trong ngôn ngữ.
Từ "twang" trong kỳ thi IELTS chủ yếu xuất hiện trong các phần nghe và nói, khi thảo luận về âm sắc và ngữ điệu trong giao tiếp. Tần suất sử dụng trong phần đọc và viết thấp hơn, hạn chế ở các ngữ cảnh liên quan đến âm nhạc hoặc vùng miền. Trong các tình huống khác, "twang" thường được dùng để mô tả âm thanh đặc trưng của giọng nói, đặc biệt trong các thể loại nhạc dân gian hoặc nhạc đồng quê.
Họ từ
Twang là một từ chỉ âm thanh đặc trưng, thường được sử dụng để miêu tả giọng nói hoặc âm thanh của nhạc cụ. Trong tiếng Anh, từ này có thể ám chỉ đến giọng nói của người nói ở một số vùng miền nhất định, đặc biệt là miền Nam nước Mỹ, nơi giọng nói có âm sắc sâu và rõ. Cách phát âm và sử dụng từ "twang" không có sự khác biệt đáng kể giữa tiếng Anh Anh và tiếng Anh Mỹ, tuy nhiên, ngữ cảnh sử dụng và sự phổ biến của từ này có thể khác nhau giữa hai vùng.
Từ "twang" có nguồn gốc từ tiếng Anh cổ, bắt nguồn từ động từ "twangen", có nghĩa là "kéo, vẩy". Gốc Latin của từ này là "tangere", có nghĩa là "chạm vào". Qua thời gian, nghĩa của từ đã chuyển đổi từ một hành động liên quan đến âm thanh được tạo ra bởi sự căng thẳng của một dây, đến nghĩa hiện tại để chỉ âm thanh ngân vang hoặc thuyết phục theo phong cách đặc biệt. Sự phát triển này phản ánh mối liên hệ giữa âm thanh và cảm xúc trong ngôn ngữ.
Từ "twang" trong kỳ thi IELTS chủ yếu xuất hiện trong các phần nghe và nói, khi thảo luận về âm sắc và ngữ điệu trong giao tiếp. Tần suất sử dụng trong phần đọc và viết thấp hơn, hạn chế ở các ngữ cảnh liên quan đến âm nhạc hoặc vùng miền. Trong các tình huống khác, "twang" thường được dùng để mô tả âm thanh đặc trưng của giọng nói, đặc biệt trong các thể loại nhạc dân gian hoặc nhạc đồng quê.
